Độc tài thể hiện một cách thức tổ chức chế độ nhà nước ở một số quốc gia thời gian trước. Trong nó, quyền lực về chính trị, kinh tế, văn hóa,… được quyết định và điều chỉnh bởi một người, một nhóm người. Số lượng người lắm quyền lực ít, trong khi họ mang đến sự bảo thủ, độc đoán để bắt buộc xã hội phải tuân thủ. Chế độ độc tài không những không mang đến hiệu quả quản lý, điều hành mà còn tạo nên sự bất công rõ rệt trong xã hội, bất chấp các ý kiến của người khác. Cùng tìm hiểu các chế độ độc tài đã được thiết lập ở một số quốc gia.
Tư vấn pháp luật trực tuyến miễn phí qua tổng đài: 1900.6568
Độc tài là người có tư tưởng cho rằng chỉ có mình là tài năng, tài giỏi. Họ cũng muốn mình phải điều khiển được người khác. Từ đó tự mình quyết định mọi việc, không lắng nghe các ý kiến hay phân tích khác. Thường dựa trên bạo lực hay sự áp đặt, bất chấp ý kiến, hay phản ứng của người còn lại. Do đó các ý chí được thể hiện chủ quan, ích kỷ, lợi ích và quyền hành của họ được đặt lên cao nhất.
Chế độ độc tài là chế độ của một giai cấp bóc lột nắm mọi quyền hành và quyết định mọi việc, không chú ý đến ý kiến của nhân dân. Do đó người dân không được hưởng quyền tự do dân chủ. Họ phải phục tùng theo các quyết định từ phía nhà nước.
2. Các thuật ngữ tiếng Anh?
Độc tài tiếng Anh là Dictatorial.
Người độc tài tiếng Anh là Dictator.
Chế độ độc tài tiếng Anh là The dictatorship.
3. Nhà độc tài là gì?
Nhà độc tài là một người lãnh đạo với uy quyền tuyệt đối. Các quyền lực này có thể tập chung vào tay của một hay một nhóm người. Một nhà nước do một người độc tài chỉ huy gọi là nhà nước độc tài. Khi đó, các tính chất độc đoán, độc quyền được thể hiện rõ trong cách thức tổ chức hoạt động phân chia quyền lực, quản lý nhà nước.
Từ dictator của tiếng Anh bắt nguồn từ chức danh của một người lãnh đạo vùng của La Mã cổ đại do Viện nguyên lão La Mã chỉ định đến cai quản trong trường hợp khẩn cấp. Trong đó, nó được sử dụng để nhắc đến người lãnh đạo với các quyền lực chuyên biệt.
Các đặc điểm thể hiện của nhà độc tài:
Trong ngôn ngữ hiện đại, thuật ngữ “nhà độc tài” thường được sử dụng để mô tả một nhà lãnh đạo nắm giữ và/hoặc lạm dụng sức mạnh cá nhân bất thường. Họ có trong tay các quyền lực tối cao trong khi không bị kiểm soát, giám sát bởi các cá nhân hay cơ quan khác. Do đó mà các quyền hành ngày càng tăng, càng triển khai mạnh mẽ. Trong khi các trách nhiệm hay nghĩa vụ không bị giới hạn.
Đặc biệt là quyền thi hành luật pháp của nhà độc tài không bị hội đồng lập pháp kiềm chế. Do đó pháp luật có thể được họ xây dựng, điều chỉnh vì quyền lợi của họ.
Chế độ độc tài thường được đặc trưng bởi một số các đặc điểm sau đây:
+ Đình chỉ bầu cử và các tự do dân sự;
+ Tuyên bố tình trạng khẩn cấp;
+ Cai trị bằng nghị định;
+ Đàn áp đối thủ chính trị mà không tuân thủ các thủ tục pháp quyền;
+ Hệ thống đơn đảng, và sùng bái cá nhân.
4. Chế độ độc tài là gì?
Chế độ độc tài là một thể chế nhà nước chuyên quyền mà ở đó một cá nhân hoặc một nhóm với quyền lực không giới hạn cai trị. Nhóm người đó được quyền tổ chức nhà nước, quyết định chính sách theo hướng họ muốn, họ cho là đúng. Họ có thể dùng những biện pháp trù dập những người đối lập để duy trì quyền lực. Từ đó mang đến sức mạnh không bị đàn áp hay kiểm soát.
Khái niệm này có thể có hai nghĩa:
– Độc tài kiểu tư bản là một công chức chính trị thời Cộng hòa La Mã. Vị độc tài quan được giao cho quyền tối thượng trong lúc khẩn cấp. Nhờ vậy mà trong thời điểm khẩn cấp, họ không cần xin phép, có lệnh từ cấp trên. Đảm bảo hiệu quả thực thi quyền lợi cũng như làm nhiệm vụ.
Quyền hành của họ nguyên thủy không tùy tiện hay kỳ quặc mà phải tuân thủ pháp luật. Tức là quyền tối thượng cũng phải được kiểm soát, có chừng mực trong mục đích thực hiện nhiệm vụ. Không có những chính thể độc tài như vậy trong khoảng đầu thế kỷ thứ hai (TCN). Nhưng sau này những độc tài quan như Sulla và Hoàng đế La Mã thực thi quyền lực có tính cá nhân và độc đoán hơn. Càng thể hiện quyền lực tập chung, củng cố cho nhóm người thống trị.
– Trong nghĩa hiện dùng, chế độ độc tài đề cập đến hình thức cai trị độc đoán do một nhóm không chịu sự ràng buộc của pháp luật, hiến pháp hay các nhân tố chính trị và xã hội trong một quốc gia. Khi đó, họ được làm những gì họ cho là đúng, để xây dựng quyền lực và củng cố lợi ích.